Kiếp Sau Con Kính Lạy Trời

04 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 148492)
Kiếp Sau Con Kính Lạy Trời


Kiếp sau xin chớ làm người, làm cây

Khuynh Diệp trường Bùi Thị Xuân! Bùi Thị Xuân, nữ Tướng Quân, cái tên sáng rực ngôi trường nữ sinh, ai đi ngang cũng nghiêng mình, một vì Nữ Tướng, hai…hình như Yêu!

Xưa, đây, tôi sớm, tôi chiều, làm ông Thầy Giáo mắt nheo lá cờ. Hồi nào, xưa lắm là xưa, tim tôi đập mãi vì trò rất ngoan. Vệ đường hoa nở quỳ vàng, tôi ra vào đó mơ màng bình minh! Các em à, các em xinh,Thầy không thể nói Thầy…hình như Không!

Vòng xoay trái đất nửa vòng, trái tim ngộ thiệt…một lòng cố nhân. Mỗi năm có một mùa Xuân, lòng tôi thao thiết mỗi lần lịch rơi! Bùi Thị Xuân, trường của tôi, cũng là của tất cả người nhớ thương. Việt Nam là Một Quê Hương, một ngôi trường Nữ mây vờn câu thơ…

Kiếp sau ờ nhỉ bao giờ làm cây Khuynh Diệp mờ mờ trong sương? Biết bao Khuynh Diệp bên đường mà lòng chỉ nhớ…ngôi trường quá xinh! Tôi lòng hai chữ đinh ninh, một tôi có Tội, hai Tình cũng tôi! Bùi Thị Xuân, Nữ Tướng ơi, Nữ Sinh tôi nữa, một thời thiết tha! Tôi yêu cho tới khi già, tôi mơ kiếp khác tôi là cây xanh…

Gọi Thầy em gọi bằng ...Anh, gọi em, thú thật tôi…hình như run! Ước gì năm bốn mùa Xuân, mà em mãi một mình gần không xa…Kiếp sau tôi có sao là trái tim này vẫn nở hoa tạ tình! Bao giờ mình gọi nhau mình, ôi cây Khuynh Diệp ơi Bình

Minh ơi! Kiếp sau em đứng hay ngồi, em sao sao cũng là người dễ thương. Tôi xin về dạy lại trường, trường xưa lớp cũ…em hờn, em ghen!

Em à em ạ à em, tôi ru em đó, mái hiên quê người. Kiếp sau con kính lậy Trời làm cây Khuynh Diệp yêu hoài một ai…

Trần Vấn Lệ

img1
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn