TÔI VẪN CÒN TIN
Đất nước rã rời
Tôi chưa tuyệt vọng
Tôi vẫn còn tin
Núi đồi còn đó
Sông biển còn đây
Tôi chưa tuyệt vọng
Tôi vẫn còn tin
Núi đồi còn đó
Sông biển còn đây
Ruộng sâu còn có người cày
Đồi cao còn có bàn tay vun trồng
Không! Nhất định không
Nước ta không thể mất
Dân ta không thể diệt vong
Còn dân, còn nước, còn trông
Có ngày thấy được non sông phú cường
Bao tình thương còn đó
Bao tấm lòng còn đây
Nhất định còn có ngày
Chim Hồng vỗ cánh tung bay phương trời
Đồi cao còn có bàn tay vun trồng
Không! Nhất định không
Nước ta không thể mất
Dân ta không thể diệt vong
Còn dân, còn nước, còn trông
Có ngày thấy được non sông phú cường
Bao tình thương còn đó
Bao tấm lòng còn đây
Nhất định còn có ngày
Chim Hồng vỗ cánh tung bay phương trời
Trương Toàn
VỀ THĂM DALAT
Cuối năm quê cũ trở về
Hồ nghiêng nghiêng bóng, nắng đê mê vàng
Mây tơ lãng đãng vương ngang
Gió se sắt lạnh, thông ngàn vi vu
Chuông chiều ngân nhẹ như ru
Đồi cao, lũng thấp mịt mù khói xây
Sương mờ ủ kín vòm cây
Trăng treo vàng lạnh lòng say say buồn
Hồ nghiêng nghiêng bóng, nắng đê mê vàng
Mây tơ lãng đãng vương ngang
Gió se sắt lạnh, thông ngàn vi vu
Chuông chiều ngân nhẹ như ru
Đồi cao, lũng thấp mịt mù khói xây
Sương mờ ủ kín vòm cây
Trăng treo vàng lạnh lòng say say buồn
Trương Toàn
Gửi ý kiến của bạn