Độc Âm Ngâm
Em tưởng ta đi về phương Đông
Thương cho em lắm, thương vô cùng
Rót ta ly rượu hòa son đỏ
Cười đó mà sao mắt lệ dâng !
Em tưởng ta đi về phương Tây ...
Thương cho em lắm, nói sao đây
Rót ta ly rượu chan tình đắng
Ta mới cầm lên muốn đã say.
Em tưởng ta đi về phương Nam
Thương cho em lắm, nói âm thầm
Rót ta ly rượu tràn mơ ước
Ta uống rồi như uống hết trăng
Em Tưởng ta đi về phương Bắc
Thương cho em lắm, ôi em khóc
Rót ta ly rượu mà tay run
Em nghĩ ta đi rồi sẽ mất !
Em tưởng ta đi, em đến tiễn
Chiều thu lá úa ngập rừng phong
Môi son tê tái lòng tê điếng
Ta bẻ mềm tay mộng kiếm cung
Em tưởng ta đi, ta vẫn đứng
Một mình giữa trận gió heo may
Em về có tiếc không ly rượu
Đã lỡ thương ai rót quá đầy
Trần Vấn Lệ