Đà Laṭ , quê tôi, không gần sông, không gâǹ biên̉ cả Nhưng tuôỉ thơ tôi đâỳ ăṕ những sóng ngầm Lòng nhâṕ nhô theo từng đợt gió thông reo Chợt tan, chợt nhớ những ngày nơi xứ lạ
Đà Lạt tôi, đầy ánh sáng bình minh Đầy buổi chiều tả các nữ sinh rảo bước Đầy ánh sao đêm soi sáng từng bước chân Soi sáng đường đi theo dấu nẻo em về
Đà Lạt đã nuốt mặt trời buổi ban mai Nuốt cả bóng hoàng hôn chiều mưa gió lạnh Nuốt cả con thuyền chứa nặng mộng, ước mơ Nuốt vả hồn tôi khi xa rời phố chợ Ôi quê hương, Đà Lạt tôi Những đợt sóng ngầm, tiếng thông reo, sáng bình minh, buổi chiều tà, ánh sao đêm. nẻo em đi,.... Tiếc quá, khi ra đi vội vã không mang theo Nay xin gom hết trao về những người tri kỷ
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.