Nhớ Việt Trang
Từ chốn xa xăm nhớ Việt Trang
Tiếng lòng thi sĩ chắc còn vang ?
Vang trong đồi núi đùa sương sớm
Vang giữa cỏ cây bỡn nắng vàng
Vang với nàng thơ chờ gió tới
Vang cùng bạn Rượn đón mùa sang
Hay người thầm lặng leo rêu đá
Chờ bạn tri âm tại dốc làng
Tâm Minh Ngô Tằng Giao(10 2006)
Hồi Âm
(Thân gởi Tâm Minh và Lan Hinh)
Quanh quẩn đi về với thảo trang
Tiếng thơ viễn xứ chợt âm vang
Áo cơm bận bịu đùa sương gió
Ấm lạnh khuây khoa thiếu bạc vàng
Chen giữa chợ đời tình hiếu hữu
Vui cùng thiên hạ nét cao sang
Người xa muôn dặm trời quê Mẹ
Tương cảm hồi âm sợ lỡ làng
Việt Trang - Trà sơn 11.2006
Dốc Nhà Làng
Mỗi bước cho hay mỗi ý dè
Thị thành mà cũng có đường quê
Sáng chiều không ngớt người qua lại
Năm tháng nào in dấu ngựa xe
Nắng vẫn khó hong lòng sỏi đá
Mưa đâu dễ ngập lối đi về
Từ lâu chân chửa mòn con dốc
Tiện ngõ ngang qua ghé bạn bè
Cam Lĩnh
Lan Hinh Họa:
Khi Trở Lại Dốc Nhà Làng
Kính họa nguyên vận bài “Dốc Nhà Làng”của cố trưởng lão Cam Lĩnh
Lối đá đường quanh há dặt dè
Dốc Làng thân thiết ủ lòng quê
Kìa nơi ngun ngút hồn lau cỏ
Đâu cảnh xô bồ dấu bụi xe
Ngõ cũ mênh mang lời gió gọi
Tình xưa ấm áp bước Em về
Hiên thơ trầm lắng khi chiều xuống
Mây ửng Trà Sơn đẹp mấy bè
Lan Hinh
Dốc Nhà Làng
Tiếng thơ đọc tới có đâu dè !
Nhà Bác cùng quê, ý chẳng quê
Lên xuống mỏi chân, rồi lại cẳng
Vào ra chẳng ngựa cũng không xe
Xa quê nên hóa nhiều trò lạ
Nghĩ tới thành ra lắm lối về !
Ở Mỹ tha hồ cành với lá
Nếu như chẳng bạn cũng là bè ...
Sài Môn Chủ Nhân