Về Quê Xưa
Anh có hẹn cùng em về Đà Lạt
Thăm quê hương đồi núi với rừng thông
Để cùng em nhặt lá phủ sân trường
Tìm những vết chân quen thời trung học
Để vào trường nhớ thầy cô ngày trước
Nhớ bài văn, bài toán với bảng đen
Nhớ đám bạn bè cùng bay cùng nhảy
Nay lược lần rải rác khắp năm châu
Ta dạo gót con đường tình tuổi trẻ
Bao năm buồn thờ thẩn bước cô đơn
Ta lặng lẻ bên đồi cù sương lạnh
Kỷ niệm xưa khơi lại quyện trong hồn
Giờ thực tại là niềm đau chất ngất
Đến vườn Bích Câu chiều tà nắng nhạt
Ghế đá lạnh hoang sơ một mình ta
Tình đã xa ta, tình thật hững hờ
Chỉ còn tiếng ve sầu rên trong gió
Tôi đã có cả trời sầu đau khổ
Thêm đôi bờ chia một nhánh tình em
Tôi lại mang thân phận kẻ ly hương
Nên chỉ còn nữa hồn thơ gãy đổ
Giờ quanh đây là phù du nổi nhớ
Đã hẹn rồi sao em lại cố quên
Để mình tôi ngồi nhớ giữa chợ đời