- Lời Tri Ân Và Cảm Tạ
- Lời Phi Lộ Huệ thu
- Diễn Văn Khai Mạc Đại Hội Bùi Thắng Lợi
- Trang Ảnh Ngày Xưa & Vịnh Nữ Tướng Bùi Thị Xuân
- Đà Lạt Thắng Cảnh Và Huyền Thoại Nguyễn Trọng
- Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang Tạ Thế Trần Trung Thuần
- Vườn Thơ Năm Cũ Đan Quế [thơ]
- Ngày Xuân Gặp Bạn Cũ & Xuân Hải Ngoại [thơ]
- Dốc Nhà Làng - Cam Lĩnh / Lan Hinh & Nhớ Việt Trang
- Tâm Minh Ngô Tằng Giao [thơ]
- ĐàLạt Tàn Thu - Hoa Gọi Nắng Mùa Đông [thơ] ViệtTrang
- Việt Nam Quê Hương Ngao Nghễ Nhạc Nguyễn Đức Quang
- Đại hội Cựu học sinh trung BT X &THĐ Đalat Phong Châu
- Lửa Tắt Bình Khô Rượu Tuỳ Bút Phạm Mai Hương
- Nét Phát Thảo Của Vườn Địa Đàng Tuỳ Bút Cao Thu Cúc:
- Thơ Trần Vấn Lệ - Đà lạt Đà Lạt
- Lửa cháy rừng Điêu Tàn & Cảm ơn Biển Hồng Trần Vấn Lệ [thơ]
- Đọc Thơ Trần Vấn Lệ Nguyễn Mạnh Trinh
- Đẹp Bước Vân Du Tâm Minh Ngô Tằng Giao [thơ]
- Nói Với Em Lớp Sáu [thơ] Trần Bích Tiên
- Bài viết về bài thơ Nói Với Em Lớp Sáu TVL
- Huyển Thoại núi LangBiang Chuyện Kể Nguyễn Trọng
- Nhớ Về ĐàLạt Ngày Xưa Tuỳ Bút Trần NgọcToàn
- Cười … Cuối Tuần Mua Sách Sưu tầm
- Thơ Trào Phúng Kịch Cười Sài Môn Lý Thu [thơ]
- NguyễnThúc Soạn-Canada [thơ] Cánh Chim Bạt Gió
- ĐàLạt Hoa Hướng Dương nở Tháng 11 [[thơ] ] Huệ Thu
- Ngược Dòng Thời Gian Cao Thu Cúc
- Duyên Hội Ngộ [thơ] Nguyễn Hữu Toản
- Kỷ Niệm Trong Tôi Tùy Bút Đông Quỳ
- Tháng 5 Đà Lạt [thơ] Phong Châu
- Chuyện Tình Chim Yến bài sưu tầm
- Trang Thơ Chúc Mai …[thơ]
- Đồi Cù Đà Lạt Biên Khảo Mai Thái Lĩnh
- Đà Lạt Trong Ký Ức Tùy Bút Thanh Xuân
- Cảm Ơn Em Nhắc Cho Anh Nhớ [thơ] Lê Bặc Liêu
- Rừng Thu [thơ] Cao Thu Cúc
- Thi Ca Có Nhu Cầu Đổi Mới Không? Tiểu Luận Huệ Thu
- Nghìn Năm Hồ Dễ Mấy Ai Quên truyện ngắn Nguyễn Thị Ngọc Dung
- Bài Thơ cho bạn [thơ] HuệThu
- Nhớ Mì Quảng Đà-Lạt Nguyễn-Quang-Tuyến
- Hoa Giáp Năm Ngọ [thơ] Bùi Ngọc Tô
- Bùi Thị Xu ân ĐàLạt, Ngàn Hoa [thơ] Đông Anh
- Năm Cuối Cùng Tôi Dạy Học [thơ] Trần Vấn Lệ
- Trường Đại Học Quên Lãng Cao Thu Cúc
- Đà Lạt Bây Giờ & Gây Nhung Nhớ - Mưa - [thơ] Duy Việt
- Chiến Y Làm Đẹp Phố Phường [thơ] Lệ Khánh
- Chiều Gia Định Nhớ Na Uy [thơ] Lệ Khánh
- Nhớ Chùa Linh Sơn Đà Lạt Tâm Minh Ngô Tằng Giao
- Chuyện Xưa [Thơ] Chúc Mai
- Nhớ Trường Cũ [thơ] HuệThu
- Người Hát Rong Nhạc Vàng Truyện Ngắn Trần Ngọc Toàn
- Có Một Lần [thơ] Phạm Bá Đức
- Về Thăm Trường Bùi Thị Xuân [thơ] huệ thu
- Điều Quan trọng trong cuộc sống
- Mùa Hè Đã Qua Về Đại Hội THĐ &BTX Đà Lạt Ký Sự Phong Châu
- Hồi Hướng [thơ] Bùi Ngọc Tô
- Trường Bùi Thị Xuân Xưa Và Nay Tuỳ Bút Cao Thu Cúc
- Kỷ Niệm Khó Quên Tuỳ Bút Kiều Tuý Đa
- Hát Cùng Bình Minh [thơ] Cao Thu Cúc
- Chuyện Tếu lâm Sưu tầm “Mua Cỏ Khô”
- Thằng Chế Guitar Truyện Ngắn Nguyễn Trọng
- Âm Cảnh & Nhớ Ngoại [thơ] Trần Vấn Lệ
- Mẹ Tôi Tùy Bút Thiên Hương
- Trên Du Thuyền Lênh Đênh Bút Ký Phong Châu
- Vũ Khúc Thiên Thai Tuỳ Bút Phương Hồng
- Hoa Xuân [thơ] Cao Thu Cúc
- Chuyện Hai Người Đà Lạt Truyện Ngắn Nguyễn Đỗ Lâm Viên
- Xé Thơ Rồi Lại Làm Thơ [thơ] Huệ Thu
- Về Quê Xưa [thơ] Nguyễn Thúc Soạn
- Ngôi Nhà Xưa [Thơ] Trần Bích Tiên
- Cổng Trường Xưa [thơ] Đông Anh
- Gửi Về Bên Ấy [thơ] Phạm Thị Lệ
- Cô Giáo Của Tôi Thư Anh Vũ
- Chúng Ta Vẫn Còn Tổ Quốc [thơ] Trần Trung Tá
- Viết Về Một Ngôi Trường Kỳ Cựu Tại Đà Lạt Biên Khảo Lê Mộng Hoa
- Chị Em Hộc Bàn Tuỳ Bút Hoàng An
- Thư Học Trò Gửi Cô Chu Cẩm Anh Chu Duy Tuyền & Nguyễn Hiền
- Tôi Đưa Tay Vẫy Về [thơ] Trần Vấn Lệ
- Đường Xưa Lối Cũ Tuỳ Bút Trần Ngọc Toàn
- Gió Đà Lạt [thơ] Trần Vấn Lệ
- Ơn Này Bao Giờ Mới Trả Tuỳ Bút Phạm Mai Hương
- Chuyện Kẻ Cuối Năm Ký Sự Phong Châu
- Bạn gửi cho mình ĐàLạt xưa [thơ] TVL
- Không Đề Tháng năm [thơ] Cao Thu Cúc
- Tổ Tông Của Loài Người ký vui Cao Thu Cúc
- Độc Ẩm Ngâm [thơ] Trần Vấn Lệ
- The Thinker & Không Đề Tháng Tư [thơ] Cao Thu Cúc
- Đà Lạt Vẫn Còn Đây Tuỳ Bút Nguyễn Thị Ngọc Dung
- Trang Thơ Trào Phúng Sài Môn Chủ Nhân
- Trang Chúc Mừng & Quảng Cáo
Huyền Thoại Núi LangBiang ĐàLạt
Nguyễn Trọng


Suối Vàng khi nhìn từ trên đỉnh LangBiang
Đọc lịch sử thế giới chúng ta biết rõ một điều: trong thời cổ đại, ngọn núi dòng sông, hay một hang động xa xôi hẻo lánh nào cũng đều có một huyền thoại thơ mộng ly kỳ và lãng mạng về sự hiện diện của nó trên mẳt đất chúng ta đang sống .
Đà Lạt là mảnh đất lãng mạng và thơ mộng đó, và người Việt chúng ta đã coi mảnh đất này là quê hương của tình yêu, là nơi hẹn hò của những cặp trai gái hoặc là nơi than thở của những mối tình éo le, trắc trở (Hồ Than Thở)....
Vẻ đẹp huyền thoại Đà Lạt một phần do hai ngọn núi Lang Biang mà ra. Người Việt chúng ta phiên âm Langbiang là Lâm Viên và vì thế mới có danh từ Lâm Đồng mà thành phố Đa Lạt là đô thị lớn nhất.
Hai ngọn núi này có chiều cao khoảng hơn hai ngàn mét so với mặt biển. Chính nời đây đã được bác sĩ Yersin khám phá : có khí hậu tốt, có thể trồng được cây Kina để bào chế thuốc kí ninh chữa bệnh sốt rét .
Huyền thoại về anh chàng K'lang và người con gái tên HơBiang như sau : Nhà K'Lang và Hơ Biang đều ở dưới chân núi, họ tình cờ gặp nhau trong lần đi hái trái cây rừng; HơBiang gặp phải thú dữ và K'Lang đã dũng cảm cứu nàng thoát chết. Tuy mới lần đầu gặp mặt nhưng cả hai đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng tim, và rồi họ yêu nhau say đắm. Nhưng do lời nguyền của hai dòng họ coi nhau như thù truyền kiếp , HơBiang không được kết duyên với K'Lang.
Nhưng họ đã vượt qua tục lệ khắt khe ấy và đã tự do kết hôn. Họ dời lên đỉnh núi cao để xây tổ ấm. Chẳng may Hơbiang lâm trọng bệnh, K'Lang tìm mọi cách để chữa bệnh cho vợ nhưng bệnh càng ngày càng thêm trầm trọng.Chàng đành quay về báo tin cho người trong Buôn làng dưới chân núi. Nhưng dân làng đã dương cung bắn K'Langvới mũi tên có tẩm thuốc độc . Thấy thế Hơ Biang đã nhào ra đỡ lấy mũi tên oan nghiệt, và nàng đã chết trong tay người yêu K'Lang. Than ơi !còn gì đau lòng hơn là ôm lấy xác vợ hiền hấp hối trong tay. TRước khi nhắm mắt lìa trần Hơ Biang còn nói "em yêu anh" rồi mới trút hơi thở cuối cùng ! Nàng đã liều mình thế mạng cho chàng nên chàng vô cùng thương tiếc! Chàng nức nở khóc than thảm thiết ... Nước mắt chàng tuôn ra thành suối nay gọi là Đankia (Suối Vàng).Sau đó K'Lang cũng buồn rầu héo hắt dần mà chết. Sau cái chết thảm thương của con gái yêu, thân phụ nàng Hơ Biang hối hận lắm ! Ông đứng ra hô hào việc thống nhất hai bộ tộc thành một , có tên là K'ho.Kể từ đó nam nử trong hai dòng họ không còn bịluật lệ khắt khe ngăn cấm nữa, họ được dễ dàngđến với nhau và lấy nhau làm vợ chồng.
Ngọn núi cao ở làng La Ngư Thượng, nớichàng K'Lang và nàng HơBiang chết lúc bấy giờđược đặt tên là LangBiang , tên ghép của đôi traitài gái sắc và để tưởng nhớ đến hai người yêunhau với mối tình chung thủy trọn đời ...
Khi còn là giáo sư ở Đà Lạt, tôi đã cùng mộtsố học sinh leo lên tận đỉnh núi LangBiang tuy lúcđó chưa biết rõ chuyện tình của hai ngọn núi này.
Khi trở về Đà Lạt vào năm 2008, gia đình tôiđã lên ngọn núi bằng xe du lịch vì núi LangBiangnay đã trở thành một trung tâm du lịch hấp dẫnvà ngoạn mục, du khách tới ĐàLạt thường khôngquên lên đỉnh núi để ngắm cảnh.
Theo tôi nhận xét , con người sinh sống ở ĐàLạt ngày nay thường có tâm hồn thơ mộng , anbình và trầm tĩnh vì nhờ khí hậu và thiên nhiêntrong đó có hàng thông xanh , hoa anh đào, đồicỏ mượt, mặt hồ lặng sóng và đặc biệt là bóngdáng những người miền sơn cước ăn mặc sặc sỡđeo gùi sau lưng từ xa vào thành phố buôn bán,tạo thành một bức tranh Kinh Thượng vô cùngđộc đáo và hiếm có ...
Có lẽ vì những đăc điểm kể trên, ai đã từngsống ở Đà Lat. Khi ra nước ngoài định cư, thườngcoi nhau như người cùng làng, cùng xóm dễ gầngũi và thân mật.
Vậy nếu các học sinh ở các trường Trần HưngĐạo, Bùi Thị Xuân hay Quang Trung ngày trướcluôn luôn coi nhau như anh chị em một nhà thìđiều này cũng dễ hiểu mà thôi ...
NguyễnTrọng



Phụ chú Huyền thoại Langbiang (trên bia đá tại đỉnh núi):
Ngày xưa tại vùng núi này, có người con trai tên Lang, tù trưởng bộ tộc Lát, thương người con gái tên Biang, con gái tù trưởng bộ tộc Chil. Do khác bộ tộc nên nàng Biang không cưới được hàng Lang, vì vậy hai người đành lấy cái chết để giữ trọn và phản đối luật tục khắt khe.
Khi Lang và Biang mất, cha của Biang hối hận đã thống nhất các bộ tộc người Lát, Chil, Sré...thành chung một dân tộc K'Ho. Từ đó thanh niên nam nữ các bộ tộc dễ dàng yêu nhau, cưới nhau. Mộ hai người dần trở thành hai ngọn núi cao nằm cạnh nhau và dân làng đặt tên cho ngọn núi này là núi LangBiang
Đà Lạt là mảnh đất lãng mạng và thơ mộng đó, và người Việt chúng ta đã coi mảnh đất này là quê hương của tình yêu, là nơi hẹn hò của những cặp trai gái hoặc là nơi than thở của những mối tình éo le, trắc trở (Hồ Than Thở)....
Vẻ đẹp huyền thoại Đà Lạt một phần do hai ngọn núi Lang Biang mà ra. Người Việt chúng ta phiên âm Langbiang là Lâm Viên và vì thế mới có danh từ Lâm Đồng mà thành phố Đa Lạt là đô thị lớn nhất.
Hai ngọn núi này có chiều cao khoảng hơn hai ngàn mét so với mặt biển. Chính nời đây đã được bác sĩ Yersin khám phá : có khí hậu tốt, có thể trồng được cây Kina để bào chế thuốc kí ninh chữa bệnh sốt rét .
Huyền thoại về anh chàng K'lang và người con gái tên HơBiang như sau : Nhà K'Lang và Hơ Biang đều ở dưới chân núi, họ tình cờ gặp nhau trong lần đi hái trái cây rừng; HơBiang gặp phải thú dữ và K'Lang đã dũng cảm cứu nàng thoát chết. Tuy mới lần đầu gặp mặt nhưng cả hai đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng tim, và rồi họ yêu nhau say đắm. Nhưng do lời nguyền của hai dòng họ coi nhau như thù truyền kiếp , HơBiang không được kết duyên với K'Lang.
Nhưng họ đã vượt qua tục lệ khắt khe ấy và đã tự do kết hôn. Họ dời lên đỉnh núi cao để xây tổ ấm. Chẳng may Hơbiang lâm trọng bệnh, K'Lang tìm mọi cách để chữa bệnh cho vợ nhưng bệnh càng ngày càng thêm trầm trọng.Chàng đành quay về báo tin cho người trong Buôn làng dưới chân núi. Nhưng dân làng đã dương cung bắn K'Langvới mũi tên có tẩm thuốc độc . Thấy thế Hơ Biang đã nhào ra đỡ lấy mũi tên oan nghiệt, và nàng đã chết trong tay người yêu K'Lang. Than ơi !còn gì đau lòng hơn là ôm lấy xác vợ hiền hấp hối trong tay. TRước khi nhắm mắt lìa trần Hơ Biang còn nói "em yêu anh" rồi mới trút hơi thở cuối cùng ! Nàng đã liều mình thế mạng cho chàng nên chàng vô cùng thương tiếc! Chàng nức nở khóc than thảm thiết ... Nước mắt chàng tuôn ra thành suối nay gọi là Đankia (Suối Vàng).Sau đó K'Lang cũng buồn rầu héo hắt dần mà chết. Sau cái chết thảm thương của con gái yêu, thân phụ nàng Hơ Biang hối hận lắm ! Ông đứng ra hô hào việc thống nhất hai bộ tộc thành một , có tên là K'ho.Kể từ đó nam nử trong hai dòng họ không còn bịluật lệ khắt khe ngăn cấm nữa, họ được dễ dàngđến với nhau và lấy nhau làm vợ chồng.
Ngọn núi cao ở làng La Ngư Thượng, nớichàng K'Lang và nàng HơBiang chết lúc bấy giờđược đặt tên là LangBiang , tên ghép của đôi traitài gái sắc và để tưởng nhớ đến hai người yêunhau với mối tình chung thủy trọn đời ...
Khi còn là giáo sư ở Đà Lạt, tôi đã cùng mộtsố học sinh leo lên tận đỉnh núi LangBiang tuy lúcđó chưa biết rõ chuyện tình của hai ngọn núi này.
Khi trở về Đà Lạt vào năm 2008, gia đình tôiđã lên ngọn núi bằng xe du lịch vì núi LangBiangnay đã trở thành một trung tâm du lịch hấp dẫnvà ngoạn mục, du khách tới ĐàLạt thường khôngquên lên đỉnh núi để ngắm cảnh.
Theo tôi nhận xét , con người sinh sống ở ĐàLạt ngày nay thường có tâm hồn thơ mộng , anbình và trầm tĩnh vì nhờ khí hậu và thiên nhiêntrong đó có hàng thông xanh , hoa anh đào, đồicỏ mượt, mặt hồ lặng sóng và đặc biệt là bóngdáng những người miền sơn cước ăn mặc sặc sỡđeo gùi sau lưng từ xa vào thành phố buôn bán,tạo thành một bức tranh Kinh Thượng vô cùngđộc đáo và hiếm có ...
Có lẽ vì những đăc điểm kể trên, ai đã từngsống ở Đà Lat. Khi ra nước ngoài định cư, thườngcoi nhau như người cùng làng, cùng xóm dễ gầngũi và thân mật.
Vậy nếu các học sinh ở các trường Trần HưngĐạo, Bùi Thị Xuân hay Quang Trung ngày trướcluôn luôn coi nhau như anh chị em một nhà thìđiều này cũng dễ hiểu mà thôi ...
NguyễnTrọng



Phụ chú Huyền thoại Langbiang (trên bia đá tại đỉnh núi):
Ngày xưa tại vùng núi này, có người con trai tên Lang, tù trưởng bộ tộc Lát, thương người con gái tên Biang, con gái tù trưởng bộ tộc Chil. Do khác bộ tộc nên nàng Biang không cưới được hàng Lang, vì vậy hai người đành lấy cái chết để giữ trọn và phản đối luật tục khắt khe.
Khi Lang và Biang mất, cha của Biang hối hận đã thống nhất các bộ tộc người Lát, Chil, Sré...thành chung một dân tộc K'Ho. Từ đó thanh niên nam nữ các bộ tộc dễ dàng yêu nhau, cưới nhau. Mộ hai người dần trở thành hai ngọn núi cao nằm cạnh nhau và dân làng đặt tên cho ngọn núi này là núi LangBiang
Gửi ý kiến của bạn