thơ Nguyên Hữu Em là ai ? Lần đầu tiên ta gặp Mà tưởng chừng nhiều kiếp quen nhau Ta làm thinh, nghe em nói chuyện đâu đâu Mà sao lại đi vào lòng ta lắm thế ?! Nghe em kể chuyện đầu non cuối bể ... Chuyện cuộc đời, chuyện thi phú
văn chương
Giọng em sôi nổi, tự tin như một Xuân Hương Của thế kỷ cuối Hai Mươi đầu Hai Mốt thơ của em vừa chua vừa ngọt Như mùi vị cuộc đời em đã trải qua Thân cô, thế cô, kiếp sống phương xa Nửa vòng trái đất, ngút ngàn quê Mẹ ! Đã sinh ra trong cuộc đời dâu bể Chuyện bể dâu, vinh nhục có sá gì ! Em đã sống cho ai ? Sống với, sống vì ... Em tự vươn lên từ bụi hồng trần thế ! Em và ta sinh cùng thế hệ, Chỉ chênh nhau năm bảy tuổi có gì đâu ! Ta không dũng cảm như em,
Cam chịu cái kiếp con sâu : Ăn lá cuộc đời, nhả tơ trên đất mẹ ! Việc làm của ta vừa âm thầm lặng lẽ Dù thân lau, vẫn vượt qua giông bão cuộc đời Mười lăm năm rồi ta là mảnh sao rơi
Muốn thoát tục, Nhưng vẫn nằm trong vần xoay trần tục ! Phật dạy rằng: Tu là cội phúc
Ta cũng muốn theo Ngài nhưng lại vướng “dây oan”! Nợ cầm thư đã trót đa mang Nét tài tử âu đành cho trọn kiếp! Mỗi con người đều có cái nghiệp Phải biết bằng lòng số phận trời cho Chúng ta là kẻ chung đò ...!
Đà Lạt Nguyên Hữu
* Nguyên Hữu tên thật là Nguyễn hữu Toản giáo sư trường Bùi Thị Xuân. Sau 1975, thầy Nguyễn Hữu Toản làm Hiệu Phó Trường Bùi Thị Xuân cho đến khi về hưu.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.