Tất cả đều chờ đợi / em, buổi sáng hôm nay...Trời chuyển gió heo may, em chuyển lòng ưu ái...Này nụ hoa anh hái, xin được trao cho em. Em cầm nhé nụ duyên, vì em hoa vườn nở
Em áo tím đến nụ cười cũng tím...tím lòng anh, anh nói tại em mà! Anh trèo lên cây bưởi, anh bước xuống ruộng cà, đi tìm em khôn qua bờ ảo vọng! Em là đại dương Thái Bình nổi sóng...
Vẽ bức tranh chiều, tranh thủy mặc, mà mưa không có, mực đang khô. Anh chàng họa sĩ vân vê cọ, chàng nhớ mơ hồ vạt áo mơ...
Áo bà ba với thuyền tam bản...ba cõi sơn hà Mẹ bế con. ngơ ngác chạy đi tìm chợ họp. Chợ tan! Trời lúc đó, hoàng hôn...
Bạn có bao giờ biết / một câu bất chợt mà / nó làm mình xót xa / nó làm người nhỏ lệ?
Bạn có bao giờ thế / bất chợt nói một mình / có thể về mối tình / mình đang ôm trước ngực?
Bạn có bao giờ tức...sao người lại xa người...khi chim đi kiếm mồi / chiều vẫn về lại tổ?
Chim xa rừng, chim nhớ, nhớ từng cội từng cây...Người xa người như mây, mây thành mưa...rồi nắng!
Đất nước nay thành thứ đồ chơi
Phương Bắc âm u nhìn chẳng rõ
Trời Đông mờ mịt mất biển khơi
Cũng tại hồ kia không phải bột
Càng bồi càng rách nát tả tơi
Mong đời đừng dang dở
Mong tình cứ nở hoa
Mình sống là ngang qua
một cõi đời mơ ước...
Có ước mơ có được
có ước mơ thì không
Ước chi những con sông
đừng đò ngang em nhỉ?
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.