Đà lạt, nghiêng nón một giấc mơ...

Đường lên dốc nhỏ
Chiếc nón nghiêng nghiêng
Theo đôi chân nhỏ
Đến trường vôi đỏ
Tóc xõa dài
nhẹ bay theo gió
Tung tăng
tà áo trắng trinh nguyên
Hồn mềm
xanh như ngọn cỏ
Tuổi thơ hồng
óng ánh lá thông xanh
Ngày xưa ấy
giờ xa như cổ tích
Một thoáng gió lay,
một cơn mưa nhẹ
Kỷ niệm ngày nào
ngọt như nắng mùa xuân
Trưòng Bùi thị
ngẩn ngơ đàn bướm trắng
Áo len xanh
ủ ấp những giấc mơ
Hàng khuynh diệp
thơm thơm sân đất đỏ
Nhặt lá chép thơ,
tuổi học trò chiu chắt
Để bây giờ,
nhìn chiếc lá thu phai
Nhìn ngày tháng
mỏng manh tuổi hạc
Nhớ chiếc nón ngày xưa
Nhớ tiếng cười khúc khích
Một chút mong manh
Một chút bồng bềnh
Một chút mây bay qua khung cửa sổ
Đà lạt chợt về
Phủ ngập đầy ngày tháng mông mênh....
Thiên Hương

Đường lên dốc nhỏ
Chiếc nón nghiêng nghiêng
Theo đôi chân nhỏ
Đến trường vôi đỏ
Tóc xõa dài
nhẹ bay theo gió
Tung tăng
tà áo trắng trinh nguyên
Hồn mềm
xanh như ngọn cỏ
Tuổi thơ hồng
óng ánh lá thông xanh
Ngày xưa ấy
giờ xa như cổ tích
Một thoáng gió lay,
một cơn mưa nhẹ
Kỷ niệm ngày nào
ngọt như nắng mùa xuân
Trưòng Bùi thị
ngẩn ngơ đàn bướm trắng
Áo len xanh
ủ ấp những giấc mơ
Hàng khuynh diệp
thơm thơm sân đất đỏ
Nhặt lá chép thơ,
tuổi học trò chiu chắt
Để bây giờ,
nhìn chiếc lá thu phai
Nhìn ngày tháng
mỏng manh tuổi hạc
Nhớ chiếc nón ngày xưa
Nhớ tiếng cười khúc khích
Một chút mong manh
Một chút bồng bềnh
Một chút mây bay qua khung cửa sổ
Đà lạt chợt về
Phủ ngập đầy ngày tháng mông mênh....
Thiên Hương
Gửi ý kiến của bạn