Bóng chiều * Nguyễn Ngọc Mẫn

13 Tháng Tám 201212:00 SA(Xem: 19691)
  • Tác giả :

Bóng chiều

Nguyễn Ngọc Mẫn

hac-large-content

Lão là dân miền biển thứ thiệt chính hiệu. Và, có kẻ cho Lão là thằng nhà quê ‘gốc rạ’, Đúng. Lão nhờ con mắm gùi nước mặn, dà chén cơm bốc hơi thơm mùi đồng nội gốc rạ cha ông. Chả sai! Lớn lên từ đấy. Kẻ sĩ kia ai cũng thế, len qua ngốc ngách cuộn trào chữ nghĩa lao xao biển mặn tình quê. Ấy!

Nên có câu: Nhất sĩ nhì nông, hết gạo chạy rông. Nhất nông nhì sĩ!

Đúng chẳng sai!

Lão sang đây sống cũng khá lâu. Khâu thời gian, dường như tóc Lão ngã mầu chân không. Lão thường chiều ra biển Huntington Beach ngắm cái gì đấy rất bâng quơ, chùn xuống những nét suy tư một mình nghe sóng vỗ rì rào, nhìn chim biển bay lượn trên sóng nước bao la. Có con chim mẹ rỉa mồi cho chim con. Có con bung cánh ra để che chở sóng bổ cuống trôi. Như 2 tấm hình nầy làm một ấn tượng khó quên trong cuộc đời Lão. Mà, ai đã cướp mất mùa xuân tuổi thơ của lão! Lúc ấy Lão lên 9, lên 10. Mồi côi từ đấy! Cái đau nào đã trả giá quá cay nhiệt khi Tháng Tư 1964 mất mẹ. Rồi 10 năm sau tuổi đời chớm lớn nhập cuộc. Tháng Tư đi bụi đứt phim cũng ai đấy cướp mất cái thẻ căn cước da vàng người lính trẻ. Thế là mất tất cả. Lão bỏ làng quê trốn thoát biền biệt. Lưu vong.

Chiều nay, nắng xuống từ từ, vài tiếng chim hải âu kêu cót két tan vỡ vây quanh trên bầu trời, chao lượn thả cánh buồn xuống bãi mờ mờ trong sóng nước hoàng hôn. Từ bờ vắng bóng chiều có một con chim nhỏ lưu vong nhớ mẹ xa, vỗ cánh bay lên giữa khung trời đơn lẻ hướng về đất tổ mây xám. Lão lấy máy ra tập tành chụp vội vài tấm hình biển xứ người rong chơi. Về nhà đưa vào máy bấm ra chao ơi…!

Nguyễn Ngọc Mẫn

birdsss-large-content

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn