Hoa Hướng Dương * Trần Vấn Lệ

29 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 28976)

Hoa Hướng Dương

daquy15-large-content

Đà Lạt có nhiều hoa Hướng Dương, tên thường hay gọi nghe mà thương: Dã Quỳ – hoa mọc đây và đó, vàng rực bên ai nhẹ gót hường!

 

Quỳ có nghĩa là chân quỵ xuống, anh từng quỳ xuống trước em thôi! Ngàn xưa ai cũng làm như thế, Nguyễn Bính làm thơ nhớ một người! (*)

 

Đà Lạt có nhiều hoa…bởi em, khi em đang đứng tựa đầu hiên, hoa hồng, hoa cúc, hoa trinh nữ, khi thấy em ngàn hoa rộ lên…

 

Hoa quỳ chào đón em lên dốc, anh tặng cho em Đóa Mặt Trời, anh hướng về em lòng một hướng dẫu ngày nào đó anh xa xôi…

 

Em nhớ chớ em thời Cố Quận, mình đâu cần nói tiếng gì đâu, Hướng Dương hai chữ tình Chung Thủy, Quỳ hiểu là anh đứng cúi đầu!

 

Tại Má sinh em người Mỹ Nữ, lòng anh nương tựa bước em đi, bởi về đâu cũng Bình Minh mới, em mãi là em Tuổi Dậy Thì…

 

Hăm mấy năm xa Đà Lạt mộng, ngồi đây nhớ quá một trời mơ, đường lên Số Bốn mây xanh ngắt, hoa nở vàng sau ba tháng mưa…

 

Đà Lạt có nhiều hoa dễ thương, hoa như màu mực là hoa Soan, hoa như màu áo là Bông Giấy, hoa nhớ em là hoa Hướng Dương!

 

Đà Lạt bây giờ Đà Lạt ơi, ước chi tôi được nắm tay người – người tôi yêu quý, người duy nhất, mỗi nụ hoa ôi một Nụ Cười…

 

(*) Thơ Nguyễn Bính: “Lòng anh như hoa Hướng Dương trăm ngàn đỗ lại một phương Mặt Trời”

 

Trần Vấn Lệ
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn