Thơ Phong Châu
VỊNH CÁI CẦU AO
Khen ai khéo đặt chiếc cầu ao
Một mình một khoảnh giữa trời cao
Hai miếng gỗ tươi bền biết mấy
Một thanh sắt nguội chắc làm sao
Ngày hạ phơi gan trong mưa nắng
Đêm đông trải mật dưới trăng sao
Năm tháng nổi chìm chung với “nước”
Cùng nhau chia xẻ nỗi lao đao
HT Thích Quảng Độ
HAI BÀI HỌA
Chìm nổi bập bềnh giữa mặt ao
Nhăn mày nhíu mặt kẻ thanh cao
Xưa nằm trong bụng chư quân tử
Nay xuất ra ngoài tợ cái phao
Lấp ló trong ao cho cá rỉa
Lập lờ mặt nước với trời sao
Người đời vẫn dấu như mèo dấu
Cấp bách như Tào Tháo rớt đao
Cao Nguyên
Đêm đêm lần bước xuống cầu ao
Bó chân ngồi ngắm cảnh trời cao
Gió gợn lăn lăn trên mặt nước
Sương rơi man mát dưới trời sao
Vận nước đục trong mưa với nắng
Mệnh nhà suy thịnh trăng cùng sao
Trải mấy nhìn năm hồn non nước
Ai người chung gánh cuộc lao đao
Phong Châu