Đà Lạt, trúc đào

09 Tháng Mười Một 201610:54 CH(Xem: 3000)

Đà Lạt, trúc đào

 

Bài Trúc Đào(*) ngày xưa ta thường hát

Dìu em vào giấc ngủ mộng trăm năm

Nay cũng thế, trái tim ta vẫn hát

Nghe mòn hơi vang vọng chốn xa xăm

 

Ngọn Trúc Đào lã cành trên đường phố

Đà Lạt buồn lặng lẽ tiễn thu đi

Lối hẹn cũ bước chân em còn đó

Dấu thời gian lay động thuở xuân thì

 

Ai biết được đời chia hai ngã rẽ

Ta phương Đông mà em ở phương Tây

Níu ngày tháng cõng trên lưng nỗi nhớ

Đêm mơ xa huyễn mộng cảnh sum vầy

 

Tiếng vó ngựa nhẹ khua trên đường vắng

Đánh thức ta kỷ niệm Vọng Nguyệt Lầu

Đêm tản bộ vòng quanh Trương Công Định

Ta vẫn còn lưu ký ức ngàn sau 

 

Sương xuống thấp phủ đôi bờ vai nhỏ

Nép vào nhau chuyền hơi ấm cho nhau

Nghe sương khóc trên cành cây ngọn cỏ

Mai chia xa biết gặp lại ngày nào !

 

Đêm Đà Lạt, đêm cuối cùng nguyệt tận ?

Mà sao nghe rưng rức phút trao tình

Em vẫn đó như là em đã mất

Tay trong tay mà xa cách nghìn trùng

 

Mùa đông tới nhắc ta ngày đưa tiễn

Đà Lạt buồn vẫy gọi đến mòn hơi

Cánh chim sắt chở em về bên đó

Bỏ lại ta giữa tâm trạng rối bời

 

Mấy mươi năm mù tăm chim viễn xứ

Nhạc Trúc Đào âm hưởng có còn không ?

Tiếng ta hát còn lay tình nguyệt động

Mà sao im thin thít tiếng tơ lòng ?

 

Ta vẫn thế, ôm mối tình Đà Lạt

Đêm ngắm sao, ngày nhắn gió gọi mây

Vài năm nữa biết ai còn ai mất

Mà nhớ nhung vẫn mãi cứ vơi đầy 

 

Chút vốn liếng nầy đây ta có được

Sẽ mang theo về bên cõi vĩnh hằng

Phút giao ngộ vô hình nào sẽ đến

Xin em đừng xa cách nữa được không ?

 

Tuyền Linh

 

(*) Nhạc phẩm Trúc Đào

      Thơ: Nguyễn Tất Nhiên

      Nhạc: Anh Bằng

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn