Chiếc nón nghiêng nghiêng Theo đôi chân nhỏ Đến trường vôi đỏ Kỷ niệm ngày nào ngọt như nắng mùa xuân Trưòng Bùi thị ngẩn ngơ đàn bướm trắng Áo len xanh ủ ấp những giấc mơ
Hoa chi nở ở ruộng cà, em ơi hãy nói đi mà nói đi! Nếu anh quên được em thì bấy lâu nay chẳng nhắc gì Quê Hương! Đường không có chỗ cùng đường, đôi khi dừng lại cho buồn tiếp hơi… Tiếng chuông rơi tiếng chuông rơi em ơi Đà Lạt mình hồi…hồi xưa!
Xóm Anh Đào xuất thân từ Đà lạt Từ những ngày sáng sớm tinh sương Áo trắng trong như bướm trắng trên đường Bay theo gió đến ngôi trường vôi đỏ Xóm Anh Đào cũng từ ngôi trường nhỏ Trên ngọn đồi gần Vạn kiếp xinh xinh
Mai này người có về Dalat Cho lòng rộn chút điệu cỏ xanh Hoàng hôn nhuộm tím chiều Đa Thiện Ngày Xuân thông đón vạn ân tình Người về Dalat xao phố nhớ Ngun ngút đồi cao lộng gió trời Còn nghe trong gió mùi áo lụa Giấc mơ còn đọng dấu hương môi
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.