Tôi nhớ về xưa, xa / nhớ thành phố Đà Lạt / tháng Mười trời thơm ngát / gió cũng mát thơm lừng. Đà Lạt trọn nãm Xuân / không ai mồ hôi ðổ / học trò ði trong phố / như bướm bay trong vườn. Học trò tôi dễ thương / má hường và tóc biếc…
Tháng Mười năm ngoái, tháng Mười năm nay…gió thổi không bay hoa quỳ lại nở, em lại về đó ngắm hoa quỳ xưa! Tháng Mười hết mưa…bởi em là nắng, bên em mà đặng đâu nhớ ngàn năm!
Đà lạt tháng mười,
Thành phố xưa giờ còn có gì đây nhỉ?
Còn những ngày mưa, những thoáng nắng chông chênh
Còn những bụi hoa điểm xuyết chút sắc màu
Màu dâm bụt, màu hoa hiên, ngũ sắc
Tôi đi đâu cũng nhớ về Đà Lạt, Đơn Dương…về vườn cau Nam Phổ, về đường Hai Bà Trưng…
Tôi biết chỗ tôi dừng từ năm xa Đà Lạt…giữa cánh rừng giập nát sau một cuộc chiến tranh…
Anh là một trong triệu vì sao đã lặn
Cảm ơn em, đời còn vũng bình minh
Để buổi mai nghe tiếng con chim xanh
Mình còn biết một ngày còn hiện diện!
Anh thương những lời em từ cửa miệng
Anh thương những lời em như Ngoại ngày xưa
Ôi những ngày xưa, một giấc mơ
Có giấc mơ nào không vỡ?
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.