Chiều nay trên đỉnh Lâm ViênNăm 1916, thị xã Đà Lạt được thành lập, thuộc tỉnh Lâm Viên. Đến năm 1950, thị xã Đà Lạt trở thành thủ phủ của "Hoàng triều cương thổ ": vùng đất đai ở biên giới, nằm trong sự quản lý của triều đại đương thời (Hoàng triều: triều đại đang trị vì, cương thổ: vùng đất đai ở biên giới), là tên để chỉ vùng đất Tây nguyên, theo thứ tự về vị trí địa lý từ Bắc xuống Nam gồm: Kontum, Gia Lai, Daklak, Daknong và Lâm Đồng, theo quy chế hành chánh đặc biệt của vua Bảo Đại trong vai trò Quốc Trưởng, khi quốc gia Việt Nam mới được thành lập.
… Đưa tôi về với tươi mát thiên nhiên
Khiến lòng tôi
Dằn xóc đến không yên
Vì vẻ đẹp
Bất ngờ
Tìm thấy! - Nguyễn Tuyết Vân
Đà Lạt của mình, thành phố cao nguyênĐà Lạt là vùng đất có rất nhiều, phải nói là có nhiều biệt danh nhất Việt Nam. Hầu như tên nào cũng đẹp, tên nào cũng hay, gợi lên những cảm xúc riêng biệt, từ những khía cạnh khác nhau, đã làm xao xuyến, quyến rủ lòng người - Nào là miền đất của các thác nước, miền đất của hoa dại, miền đất lạnh; Nào là xứ hoa anh đào, xứ thông reo, xứ sở ngàn thông. Từ thành phố hoa, thành phố ngàn hoa, thành phố công viên, thành phố cao nguyên, thành phố dốc đồi, thành phố mù sương qua thành phố bình yên, thành phố mộng mơ, thành phố tình yêu, thành phố mùa xuân đến thành phố kiến trúc, thành phố nghỉ mát, thành phố thi ca, hiện giờ có thêm hai tên nữa là thành phố du lịch và thành phố nhiều nhà ma.
Là nơi để lòng ta thương nhớ
Nơi hôm nào Lang Bian gặp gỡ
Để sinh thành Đà Lạt hôm nay - Hoàng Kim
Ôi! Đà Lạt là thơSau khi khám phá ra vùng cao nguyên Lang Bian, người Pháp quyết định xây dựng nơi đây thành một trung tâm nghỉ mát cho họ trong khu vực Đông Nam Á, với chủ trương duy trì sự tồn tại của phong cảnh và các vẻ đẹp sẵn có từ trước trong thiên nhiên như: rừng thông, thác suối, núi đồi... Nhiều kiến trúc sư tài ba, nhiều nhà chuyên môn có khả năng đã được tuyển chọn kỹ lưỡng, để thiết kế và xây dựng những công trình hoàn thiện về mặt thẩm mỹ, hoàn chỉnh về phần kỹ thuật, hài hòa với phong cảnh thiên nhiên, tạo thành một diện mạo riêng cho Đà Lạt: Một thành phố mới với những giá trị kiến trúc đặc thù được công nhận.
Bài thơ mến yêu reo muôn đời
Dệt bằng tiếng gió ngàn reo qua đồi thông hay bên bờ suối
Ôi! Đà Lạt là mơ
Giấc mơ tiên nữ giáng xuống trần
Tóc mây buông lơi tha thướt bên hồ đợi tình quân đến trong giấc mơ - Hoàng Nguyên
Vi vu Đà LạtHầu hết các biệt thự Pháp ở Đà Lạt được xây dựng trên những nơi cao ráo (Đà Lạt có khoảng 99 cao điểm), nhìn xuống thung lũng, nhìn xuống hồ Xuân Hương hay nhìn về hướng đỉnh núi Lang Bian. Chúng nằm rộng rãi giữa các vườn cây, vườn hoa, ẩn mình trong rừng thông ngút ngàn, bên những con dốc chênh vênh đồi cao lũng thấp. Đường sá thành phố không có hình ô vuông hay bàn cờ như các đô thị khác, mà lượn theo những triền đồi, bao bọc những vườn hoa, vườn cây, tạo cho ta cảm giác như đang đi trong một công viên rộng lớn.
Ru mãi hồn nghe lá thông reo
Gió dập dìu thung lũng tình yêu
… Tìm dáng lâu đài ẩn trong vòm lá
Bâng khuâng giữa sắc vườn hồng - Trần Chính
Nếu chẳng có những lưng đồi gió lộng
Dẫn lối ta đi từng khóm hướng dương
Nếu chẳng có tường vi từng rặng
Nghiêng thơ mộng trên ngôi nhà ngợp nắng
Đà Lạt sao gọi được mùa đông ?
Xin cảm ơn con dốc lượn vòng - Đặng Thị Vân Khanh
Đà Lạt ơi!Ở độ cao 1500m, Đà Lạt là thành phố trên cao nguyên với không khí khoáng đãng, trong lành, quanh năm mát mẻ, nhiệt độ trong ngày không thay đổi nhiều, trung bình 18 - 21 độ C, lúc nóng nhất không quá 30 độ C, lúc lạnh nhất không dưới 5 độ C, mùa nóng không nóng, mùa lạnh không quá lạnh-Một khí hậu mùa xuân lý tưởng, nên nơi đây chính là thành phố của mùa xuân. Đà Lạt còn được gọi là miền đất lạnh của Việt Nam, vì nó có một khí hậu ôn hòa của miền ôn đới, nhưng lại nằm trong một xứ nhiệt đới. Cho nên cái lạnh ở Đà Lạt không phải là lạnh buốt, chỉ là cái lạnh se se, nhẹ nhàng mà thôi. Đà Lạt có hai mùa rõ rệt trong năm: mùa mưa tháng 5 - tháng 10, mùa nắng tháng 11- tháng 4.
Sẽ không còn em nữa
Khi Cúc Quỳ hoang nhổ hết đi rồi
Biệt thự cổ nếu chỉ là phế tích
Hay trong tranh... ai đó giữ cho đời - Hiền Mặc Chất
Giả sử Đà Lạt … không ở miền caoCao nguyên Lâm Viên với hình dáng một "thung lũng cổ ", là nơi cao nhất với cao độ 1500 m, kế đó là cao nguyên Di Linh 900- 1000m, rồi đến cao nguyên Daklak 400- 500m, trong hệ thống cao nguyên xếp tầng đặc biệt của vùng Tây nguyên. Chính nhờ địa thế chênh lệch phức tạp này mà Đà Lạt có rất nhiều thác nước và đồi dốc, để có biệt danh là vùng đất của các thác nước và thành phố dốc đồi.
Thì giá rét không bao giờ vây phủ
Giả sử như … không chút tình tri ngộ
Chắc chẳng bao giờ anh tiễn đưa em - PN Thường Đoan
Thành phố dốc đồi không ngoái lại
buồn như những thung lũng ngủ say
buồn như một nghìn năm cao nguyên hoang dại
buồn như một nghìn năm thông ướt sương
trên đồi …- Đỗ Trung Quân
Thác Prenn gần đó chẳng xa xôiSương mù là hiện tượng hơi ẩm từ mặt nước hồ, suối, sông … bốc lên cao, gặp lạnh, ngưng tụ thành những hạt nước nhỏ li ti, lơ lửng trong bầu khí quyển gần mặt đất. Sương mù thường thấy ở Đà Lạt, Thành phố sương mù là loại sương mù bức xạ không dày, được tạo thành do không khí tiếp xúc với mặt đất lạnh vào ban đêm, nhất là lúc nửa đêm về sáng hay vào mùa mưa, tan biến nhanh chóng khi có ánh nắng mặt trời, không làm thiệt hại nhiều cho việc chăn nuôi hay trồng trọt, nhưng gây khó khăn phần nào cho giao thông.
Qua ngọn đèo như dốc tình thử thách
Datanla nước trong veo ngọc thạch
Muôn sắc màu bướm khoe sắc như hoa - TTTT
Đường vào thành phố mù sươngTừ khi còn là một vùng đất hoang sơ cho đến năm 1975, Đà Lạt lúc nào cũng là một thành phố bình yên (chiến tranh không để lại dấu vết nào đáng kể nơi đây), nhờ vào các điều kiện thiên nhiên, môi trường sống, kinh tế, xã hội, văn hóa ... và con người đã góp phần tạo thành.
Mây trườn lên dốc, xe trườn lên mây
Chiều nghiêng đổ bóng thông gầy
Bâng quơ lạnh ngọt giấu ngày nắng xuôi - La Văn Tuân
Phải chăng Đà Lạt trẻ hoài nhờ màu xanh đam mêThiên nhiên bao quanh người Đà Lạt ngày trước hầu như vẫn nguyên vẹn. Sống gần gũi với thiên nhiên, nên dù có tiếp xúc với các tiện nghi vật chất, người dân Đà Lạt còn hiền hòa, chân thật, thuần hậu. Môi trường sống trong lành, tĩnh lặng; Mật độ dân cư không cao so với diện tích đất đai nên đất rộng, người thưa, công việc làm ăn dễ dàng; Nhịp sống không xô bồ, náo nhiệt; Sinh hoạt, giao thông không căng thẳng, khó khăn... Tất cả các yếu tố trên giúp con người thanh thản, dễ chịu, không hối hả trong phong cách từ đi đứng, chuyện trò đến làm việc...
Nên hoa lá quanh năm đều đâm chồi nảy lộc
Người Đà Lạt từ bốn phương về đây tụ họp
Hòa hợp dựng xây nên thành phố của mình - ???
Có điều gì như không thể lãng quên"Ta vấp ngã là hoa nâng lên", câu thơ này của thi sỹ NLK nói lên đặc điểm của hoa ở Đà Lạt: chỗ nào cùng toàn là hoa với hoa, đi đến đâu cũng thấy toàn là hoa với hoa. Có nụ hoa hàm tiếu có đóa hoa mãn khai, có cánh hoa lạc địa... Đà Lạt là thành phố hoa, thành phố ngàn hoa, thành phố muôn hoa, vương quốc hoa của Việt Nam.
Mà cứ dặn lòng: thôi, đừng thương nhớ!
Đà Lạt ngày xưa đất lành như thể
Ta vấp ngã là hoa nâng lên - Ngô Liêm Khoan
Tôi đi trong Đà Lạt lòng chứa chanLúc trước, một ngày ở Đà Lạt thường bắt đầu bằng tiếng vó ngựa gõ lốc cốc trong màn sương sớm, đánh thức đất trời phố núi. Những chiếc xe ngựa chở đầy hoa tươi còn ướt đẫm hơi sương vào chợ Đà Lạt: trung tâm thương mại của Đà Lạt, địa điểm cung cấp hoa lớn nhất Việt Nam, nhất là vào những ngày gần Tết; Hoa từ Đà Lạt được phân phối đi mọi ngả đường: vào Nam, ra Bắc, đến cả vùng duyên hải miền Trung bằng xe hàng, xe lửa hay máy bay.
Như cô bé lạc trong câu chuyện cổ
...Hoa trên trời, hoa dưới đất xốn xang
Mimosa vàng như gót chân của nắng
Lay ơn đỏ, lời hoàng hôn thầm lặng
Tím tròn xoe đóa cẩm tú cầu
Hoa vũ nữ múa rồi về đâu ?- Lâm Thị Mỹ Dạ
Đà Lạt tháng giêng
Kiêu sa- Với trăm ngàn hương hoa lạ
Gọi tên hoa gì
Để ta được mang em về xuôi
Đà Lạt tháng giêng
Chợ đông người- Xôn xao từng đóa hoa tươi
Cùng lật xem và ngã giá
Đối với hoa ta chưa lần mặc cả - Trần Thế Vinh
Đà Lạt ơi trong bao màu tươi
Trời thơ bát ngát yên vui
Khách du còn nhớ muôn đời
Cây lả lơi, hoa nghiêng vành môi
Làn mây đắm gió êm trôi
Núi sông gieo tình trăm lối - Hồ Đình Phương / Hoàng Trọng
Khó kiếm được thành phố nào xanh như Đà Lạt của tôi
Ngay không khí cũng xanh như da trời cây cỏ
Đâu chỉ đồi thông biết san sẻ màu xanh cho ngọn gió
Những giọt nắng vàng nhuộm xanh cùng mặt nước Xuân Hương - Phi sưu tầm
Thông với thơ là mộtCao nguyên Lâm Viên có ba loại thông: thông hai lá, thông ba lá và thông năm lá, dựa theo số lá hình kim mọc trên một đầu cành ngắn của nó.
Trong núi thơ có đồi thông
Trong đồi thông có núi thơ
Núi thơ là đồi thông
Đồi thông là núi thơ - Nguyễn Đức Sơn
Thông xanh, thông xanh, thông xanhNgoài các giá trị đáng kể trong lâm nghiệp, trong công nghiệp sản xuất giấy, chế biến gỗ, keo nhựa thông, tinh chế dầu thông … Vai trò quan trọng bậc nhất của rừng thông là điều hòa khí hậu, làm cho thời tiết nơi đây quân bình, không bị thay đổi nhiều: Thông là hơi thở muôn đời của Đà Lạt - Thông lọc sạch môi trường, giảm thiểu ảnh hưởng khó chịu của tiếng động, bảo vệ bầu khí quyển... Rừng thông quần tụ ngút ngàn ngăn chận giông tố mùa hè, mưa nguồn, gió lốc... Những cánh rừng thông thơm mùi térébentine nhè nhẹ, thoang thoảng nhưng tràn dâng trong không khí làm con người sảng khoái, thoải mái.
Ngỡ như biển biếc hóa thành rừng thông
Gió đưa mây trắng lượn vòng
Đồi xanh nét sóng vỗ cong diềm trời - Phi Tuyết Ba
Bao tuổi rồi mà cứ mãi xanhRừng thông Đà Lạt có nhiều tầng cây giao nhau, nhưng chúng không làm âm u khu rừng như những cây nhiệt đới khác, ánh sáng mặt trời vẫn dễ dàng xuyên qua kẽ lá, cành cây, chiếu xuống mặt đất. Nắng vẫn lan tràn, nhưng qua tàn thông đã dịu hẳn đi, không còn gay gắt, chỉ vừa đủ sáng, đủ thoáng mát và đủ làm khô thảm lá rụng êm ái dưới chân. Trên đám lá thông rụng, còn có những trái thông màu nâu xinh xắn lác đác rơi. Người ta lượm chúng về phơi cho thật khô, quét vernie để làm đồ trang trí.
Những cây thông nơi cao nguyên Đà Lạt
Kiêu hãnh trước bão táp, mưa sa
Vi vút bài ca bất tận - Mạnh Tấn
Đà Lạt ta về tìm trái thôngTiếng trái thông rụng lộp độp bất ngờ nghe cũng vui tai, nhưng âm thanh đặc biệt nhất của rừng thông phải là tiếng thông reo. Những cơn gió thổi trên đồi thông, qua muôn ngọn thông, tiếng lá thông reo hòa điệu nhịp nhàng với gió, vọng từ xa cho đến khi lại gần, muôn tiếng một lần, trùng trùng điệp điệp, giống như một trận mưa rì rào êm ái đang chạy tới, là một bản đồng ca không bao giờ dứt. Tiếng thông reo là một tặng vật của tạo hóa giành cho con người!
Tìm thông chợt thấy má em hồng!
Má em hồng quá thông không rụng
Rụng xuống hồn ta chút gió dông - Thanh Trắc Nguyễn Văn
Có trái thông vờ rơi thảng thốtKẻ sỹ từ ngàn xưa đã yêu quý và coi trọng thông, họ khao khát về một kiếp sinh tồn trường cửu và vượt thoát hệ lụy nhân thế. Thế cây mọc thẳng đứng giống như một khẳng định về cách sống của thông vậy!
Mộng mơ Đà Lạt khẽ tan rồi
Anh loa tay gọi em...
Im ắng
May núi đồi thương
Vọng tiếng: ơi!- Trương Nam Hương
Thông, bản bi hùng ca muôn thuởĐến mùa thông chín, nhụy thông lẫn sắc vàng trong nắng và trong không khí, để nhẹ tuông bay xuống, hay viễn du cùng gió rắc vàng khắp nơi...
Người chọn cây, nào khác gì chọn gióBốn phương không che mưa bão vốn đời
Tiếng đất trời hay tiếng lòng ai...
...Người chọn cây, nào khác gì chọn đứng
Dưới thanh thiên, mây gió với trăng ngần
Thông ngẩng mặt không tàn che ẩn bóng- Trần Hạ Tháp
Trên vạt cỏ xưa ta hò hẹnHoa màu đỏ ở Đà Lạt thì rất nhiều: trạng nguyên (poinsettia), glaieul, hoa giấy, hoa hồng đỏ đủ sắc ... Nhưng màu đỏ chính yếu của Đà Lạt là màu đất đỏ basalt. Đất basalt tạo nên do sự bào mòn của khí hậu, thời tiết theo thời gian trên đá basalt (đá huyền vũ), có màu xám hay đen, là một loại đá magma (đá hỏa thành), hình thành do các magma phun, trào ra ngoài miệng núi lửa rồi nguội đi dần dần. Đá basalt có chứa chất sắt, vì vậy, khi bị hủy hoại, tùy theo số lượng ít nhiều của oxit sắt, mà đất basalt ở các vùng khác nhau sẽ có màu đỏ, nâu đỏ hay đỏ vàng.
Những ngôi nhà mái đỏ chen nhau
...Trên vạt cỏ xưa ta hò hẹn
Chỉ một chỗ ngồi lạnh lớp lá thông khô - La Văn Tuân
Màu tím:
Khói hồ biếc Xuân Hương nồng nàn mà tĩnh lặng
Dính hồn ta hơn nhựa đất ba dan
Tay ta xòe ngang ngọn LangBian
Xinh đẹp hỡi, sao em im tiếng thế - Trần Nhuận Minh
Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ
Màu lam tím Đà Lạt sương phủ mờ
Từng đôi đi trên phố vắng
Bước chân em giữa không gian, hoàng hôn thua màn đêm- Minh Kỳ- Dạ Cầm
Đà Lạt mùa này gió núi mưa hoangSương mù hòa lẫn với sắc hoa, nhuộm tím một không gian bát ngát, mở ra một màu thời gian hun hút, gợi lên nỗi lòng của biết bao nhiêu người. " Màu thời gian tím ngát " (Đoàn Phú Tứ) Ôi! Màu tím của mộng mơ, màu tím của lãng mạn và màu tím của tình yêu!
Hoa phượng tím đã lui vào ký ức Tím biếc lòng mỗi buổi hoàng hôn
Anh đi bên em chỉ dám nhìn lặng lẽ
Mối tình đầu bao giờ cũng thế
Chỉ ánh mắt thôi cũng đủ thay lời- Đoàn Lê Phương
Nắng cao nguyên, vàng, rực rỡ, nên thơTa đọc hai đoạn văn của hai tác giả người Đà Lạt, nói về cái nắng đặc biệt Đà Lạt ở xứ sở này:
Ớ buổi sáng, một mùa đông Đà Lạt
… Tấm lụa vàng, màu nắng long lanh
Trải rất nhẹ như choàng vai vạn vật - Yên Sơn
Cạn rồi những cơn mưa tháng chín
Đà Lạt càng xanh, nắng lạnh quãng chiều - Trần Xuân An
Một hôm thấy nắng vàng quen quáĐã muôn muôn, vạn vạn lần khô hạn làm dã quỳ úa tàn, nhưng đến đúng thời điểm: Một nhánh bén rễ; Một cành hoa mọc lên; Một bụi hoa vượt lên; Một vạt hoa rồi một dải hoa bật lên, trỗi dậy như "đến hẹn lại lên ” với lời thề nguyền muôn kiếp không phai giữa phố núi và hoa quỳ dại vàng. Nhưng vùng đất lạnh Đà Lạt còn có một loại hoa màu vàng rực rỡ, không địa phương nào có, tạo nên một sắc thái riêng biệt cho nó là hoa mimosa!
Quen như là ngày xưa
Một hôm thấy nắng vàng đâu đó
Một hôm thấy nắng vàng trải dọc ven đường.
Ôi! Chỉ là dã quỳ một ngày thu hết nắng.
Lộng lẫy niềm nhớ thương- Đỗ Trung Quân
Thành phố vàng hoa quỳ nởMimosa (Acacia Podalyriaefolia) phân họ mimosoideae, họ Đậu ( Fabaceae) là cây thân gỗ nhỏ, thẳng, cao từ 3 - 6 m, nguồn gốc từ Úc châu, du nhập vào Đà Lạt cuối thế kỷ 19. Cây có nhiều tên gọi: Keo lá tròn (Vì cây là một
Vẫn còn một chút hoang vu
Thành phố hiền như hơi thở
Mimosa hé môi cười - La Văn Tuân
Đà Lạt nắng rồi Đà Lạt mưa
ngày vui qua mau
nỗi buồn còn lưa
mimosa vàng trong chiều bất tuyệt - Cao Quảng Văn
Nhờ vào thổ nhưỡng và khí hậu thích hợp, đất Đà Lạt trồng được nhiều loại hoa đào khác nhau, đặc biệt nhất là loài mai anh đào (Prunus Cesacoides), nguồn gốc từ Nhật Bản, do người Pháp đưa về gây giống từ năm 1927. Cây cao trung bình 5 - 7m, cành thưa, phân nhánh vừa phải. Lá đơn nhỏ, mọc cách nhau, có răng cưa. Trái màu tím đỏ, chín vào tháng 3, 4. Đến mùa thu thì rụng hết lá, chỉ còn cành khẳng khiu, để đầu mùa xuân lại ra hoa.
Ai lên xứ hoa đào dừng chân bên hồ nghe chiều rơi,
Nghe hơi giá len vào hồn người chiều xuân mây êm trôi
...Ai lên xứ hoa đào đừng quên bước lần theo đường hoa
Hoa bay đến bên người ngại ngần rồi hoa theo chân ai - Hoàng Nguyên
Lưu luyến Đà Lạt thơHoa mai anh đào có năm cánh đơn giống như hoa mai (chi Cerasus), màu hồng nhạt như hoa anh đào Nhật Bản (Sakura, Somei Yoshino, Prunus Pseudocerasus). Hoa chỉ đẹp khi nở thành từng chùm trên cành cây. Các cây mai anh đào ít khi nào nở hoa đồng loạt: Khi những cây ở con đường vòng quanh hồ Xuân Hương đã rộ rồi một sắc xuân hồng thắm, thì những rừng mai anh đào ở thung lũng Prenn, vùng Trại Mát, khu Suối Vàng, vào Tà Nung... đến chân núi Lang Bian còn chưa ra hết nụ.
Khi hoa anh đào nở đường lên phố xưa- Minh Kỳ / Dạ Cầm
Tết tha hương … nhớ mùa xuân Đà LạtMàu hồng tươi thắm của hàng triệu cánh hoa đào dần dà bừng nở, nở cho đến lúc không còn nở thêm được nữa, như các mỹ nhân đã khoe hết sắc đẹp của họ. Câu thơ của Thôi Hộ ngày xưa: " Nhân diện đào hoa tương ánh hồng " sao hợp cảnh, hợp tình với mùa xuân Đà Lạt và con người ở miền đất này quá! Mặt người và hoa đào chiếu lẫn nhau dưới ánh nắng nồng nàn. Má và môi người cùng hồng thắm một màu hoa đào nở!
Lòng bâng khuâng thương người cũ năm nào
Tình tưởng phai theo ngàn cánh anh đào
Bỗng giây phút lại thắm hồng nỗi nhớ - Nhất Tuấn
Ngày nào đường xuân phơi phới"Con gái Dalat tuy ít người xuất sắc nhưng ai nấy đều xinh xắn với nước da trắng hồng, mái tóc đen dày óng mượt. Tất cả đều vô tư, hồn nhiên và hiền lành" - (Khánh Ly)
Khách ngất ngây thấy hoa nở trên má ai… Màu hoa in trên má
Làm khách lưu luyến mãi Đà Lạt ơi!- Hoàng Nguyên
Anh biết rồi em vì sao má đỏ"Đà Lạt đẹp lung linh! Buổi sáng thức dậy, một giọt nắng "đi lạc" vào giường nằm cũng đã thành thơ, thành nhạc, thành họa rồi!"- (Lê Hoài Lương)
Có phải những chiều Đà Lạt kín mùa đông
Em gom hết vô lòng những tia nắng nhỏ
Đà Lạt lạnh muôn năm cho môi má em hồng - sưu tầm
Đà Lạt ơi, bao nhiêu lời caĐà Lạt trước đây là nơi gặp gỡ, giao thiệp của các văn nghệ sỹ miền Nam tự do, với các quán cà phê bình dân nổi tiếng như Tùng (khu phố Hòa Bình), Văn, Domino à(dãy phố cà phê đường Phan Bội Châu), Kinh Đô (đường Hàm Nghi)
nào ca hết ý nên thơ
hết khung trời đã tôn thờ!- Hồ Đình Phương / Hoàng Trọng
Quán cà phê Tùng buổi tốiVà cũng vào những ngày xưa đó, ngoài những dịp lễ Giáng sinh hay những ngày gần Tết, phố xá Đà Lạt cũng tưng bừng, náo nhiệt không kém trong những ngày lễ gắn Alpha cho tân khóa sinh để trở thành sinh viên sỹ quan thực thụ, bắt đầu cuộc đời binh nghiệp (thường tổ chức vào ban đêm ở vũ đình trường) hay những đêm dạ vũ mãn khóa của trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt trước năm 1975.
Đường về hãy còn xa
Trầm bổng dốc dài em đưa tôi qua
Như giọng Huế đặc trưng Đà Lạt! - Bùi Phan Thảo
Trường Võ Bị! Lối Nam Thiên lồng lộngThung lũng Tình Yêu, hồ Than Thở, rừng Ái Ân, thác Cam Ly, đồi thông Hai Mộ... là những địa danh thiên nhiên kỳ thú trữ tình, đã gắn liền với những huyền thoại tình yêu, làm cho Đà Lạt trở thành một vùng đất của xao xuyến, bồi hồi, một nơi để mộng mơ phát triển, để lãng mạn thấm vào tâm hồn. Đà Lạt mộng mơ có lẽ vì vậy!
Những chàng trai nước Việt oai phong
Áo vàng ka-ki!
Hiên ngang dòng máu anh hùng
Vai chất nặng!
gánh tương lai sông núi
Đây "Thung Lũng Tình Yêu”,
gió đưa chiều vào tối
Sương nhạt nhòa! Mây từng áng lê thê
Đôi tình nhân quấn quít dẫn nhau về
Lời Thệ Hải Kim Sơn còn vương vấn
Hồ Than Thở! Vang âm lời tình hận
Rừng Ái Ân còn nguyên nét ngây thơ
Thác Cam Ly! Dòng nước cuốn hững hờ
Đường vào Pren! Thâm u niềm tâm sự
Chợ Hòa Bình! Đây công trường viễn xứ
Ta tìm nhau chiều lộng gió năm nao- Hải Hồ
Có phải yêu không, Đà Lạt ơi ?Đà Lạt là xứ sở của những tuần trăng mật, là nơi chốn lý tưởng mà những người yêu nhau tìm đến để có những giây phút nên thơ bên nhau - Thành phố tình yêu Đà Lạt được tạo nên nhờ vào hai yếu tố chính: điều kiện khí hậu và địa hình thiên nhiên.
Phố xanh xao chiều ru chân bỡ ngỡ
Một dáng quen quen cũng gợi buồnTa ngẩn ngơ đi tìm tên hoa cỏ
Gom nỗi niềm gửi hết những chiều thông
Lòng ta bỗng chốc thành thi sĩ
Có phải ta không, Đà Lạt ơi ?- Khánh Chi
Đà Lạt góc phố nào cũng lạnhVới dịa hình lũng thấp, đồi cao nhấp nhô đặc biệt của cao nguyên Lâm Viên, phố Đà Lạt là " phố dốc theo đồi ". Bởi đồi dốc quanh co, chập chùng nên những con đường ở Đà Lạt không bao giờ thẳng tắp. chúng thường nhỏ, uốn khúc, bọc vòng và ngoằn ngoèo đi vào những hẻm phố - Đó là con đường làng hoa Đà Lạt một thời vang bóng. Đó là con đường mà thông sừng sững hai bên đường, vi vu quanh năm, từ hồ Than Thở đến trường Võ Bị. Đó là con đường nằm cạnh những cánh rừng thông nhỏ trong phố như bên sườn đồi đường Bùi Thị Xuân, đường Hải Thượng Lãn Ông ... Đó là con đường vòng quanh hồ Xuân Hương, khúc bọc đồi Cù, tính từ Đinh Tiên Hoàng chạy xuống, mát mẻ và yên lành, đến mùa rực hồng màu hoa mai anh đào. Đó là con đường Trần Hưng Đạo uốn khúc, một bên đồi, một bên hồ, từ đây có thể ngắm toàn cảnh trung tâm thành phố. Đó là con đường Võ Tánh với rất nhiều trường học: Tiểu Học Võ Tánh, Bồ Đề, Bùi Thị Xuân trước khi đến viện Đại Học Đà Lạt.
Nên người ta thích được gần nhau
Tôi nắm tay mình co ro khách lạ
Leo dốc tình yêu hòng thở dốc với mình - Nguyễn Thanh Xuân
Đà Lạt lạnh môi em vừa đủ ấmTrong không gian như mơ của Đà Lạt, những con dốc lượn sóng chạy dọc khắp thành phố và chạy ngang qua đời người với những kỷ niệm khó phai. Ôi! Những con dốc tình, những con dốc mơ để những kẻ yêu nhau phải thở dốc khi cùng nhau leo dốc! Và con đường nào cũng là con đường của hẹn hò, của kỷ niệm, của từng đôi từng lứa yêu nhau. Những con đường mà tay ta trong tay người, những con đường mà sỏi đá lao xao dưới những bước chân đi tìm những bước chân quen, những con đường mà bóng nắng hay ánh trăng trải dài trên mặt đường, trải dài theo cuộc tình.
Đời chia ly nên đẹp chuyện tương phùng
Con dốc nhỏ hoa anh đào lấm tấm
Lối sỏi mòn hai đứa đã đi chung- Hà Huyền Chi / Trần Thiện Thanh
Con phố nhỏ lượn quanh về một ngỏNói về thành phố tình yêu Đà Lạt mà không nhắc đến đồi Cù là một thiếu sót lớn lao. Đồi Cù được ví như trái tim, như nhịp thở của Đà Lạt. Thật vậy, đồi Cù đã phần nào gắn liền với đời sống của người dân Đà Lạt trước giờ. Đồi Cù là nơi cho trẻ con chạy nhảy, chơi đùa thỏa thích: nào là thả diều, bắt dế, chọi cỏ, cắm trại … Đồi Cù là nơi cho người lớn ngồi đọc sách trên thảm cỏ, hay nằm dài dưới gốc thông ngắm trời mây, tư lự về cuộc đời. Đồi Cù còn là nơi hò hẹn, tình tự, dạo chơi trong nắng và trong gió của những người yêu nhau.
Đường nhấp nhô, đồi núi cũng nhấp nhô
Qua Xuân Hương rồi tạt về Than Thở
Đi một ngày chưa hết được xứ mơ
Em có lên đồi Cù không hở nhỏ
Nhớ hái thật nhiều những đóa mimosa
Rồi nhè nhẹ rải hoa vào trong gió
Sẽ thấy chiều Đà Lạt rất kiêu sa - Sưu tầm
Ở đây, đúng nơi đây, trên đồi CùThảm cỏ tự do của đồi Cù ngày xưa là loài cỏ tự nhiên lá rộng, có vị ngọt, đổi màu theo hai mùa mưa nắng, xen lẫn với cỏ may phớt tím. Đồi Cù ngày nay đã đổi khác, nên cỏ ngày nay cũng khác. Cỏ bây giờ là loại cỏ mềm, láng mướt rất nhân tạo, được nhập cảng từ Nhật Bản, Đài Loan... được chăm sóc kỹ lưỡng, trông như trang vẽ, đồng thời với việc trồng thêm cây, đào thêm hồ, rào giậu kín bưng để đồi Cù trở thành một sân golf quy mô, hiện đại. Đúng ra đồi Cù ngày xưa được thiết kế là một sân golf chín lỗ. Từ năm 1993, chính quyền tỉnh Lâm Đồng đã cho một công ty ngoại quốc thuê đồi Cù để được biến thành một sân golf mười tám lỗ, là nơi giải trí dành riêng cho giới nhà giàu trong và ngoài nước.
Em đã nằm, đã vui đùa, lăn trở
Và một loài cỏ rất lạ
Vui đùa cùng em
Cười vỡ ngực
Tôi trở lại nơi này, đúng nơi này, trên đồi Cù
Tìm dấu vết chân xưa
Nào có chi thay đổi
Duy chỉ loài cỏ ấy
Bây giờ
Chẳng ai tìm thấy - Nguyễn Đạt
thì thôi cứ để cho người rào lại đồi CùKhông chỉ mất một đồi Cù, Đà Lạt còn bị mất đi nhiều thứ khác nữa. Từ khí hậu ôn đới điều hòa,sương mù bảng lảng, rừng thông bạt ngàn, mùi hoa cỏ trong không gian … cho đến những biệt thự, những căn nhà gỗ tuyệt vời và ngay cả phong cách riêng của con người!
ta em còn lại
một nụ hoa nở nhờ
ven hàng rào quán trọ
một con gà trên nóc chuông nhà thờ
quay quắt gọi bình minh- Trần Thiên thị
Đà Lạt lặng thầmĐến thời kỳ đổi mới, song song với việc các nhà đầu tư ngoại quốc (Đài Loan, Hongkong, Nhật Bản, Singapore...) đổ tiền vào Đà Lạt xây dựng, tu sửa các khách sạn, các nhà nghỉ mát để khai thác và phát triển về du lịch thì giới lãnh đạo địa phương với phương châm "tấc đất, tấc vàng "đã tùy tiện chiếm đất phân lô để bán, không cần biết sai trái, lại dễ dàng cho phép những cao ốc, những khu thương mại... mọc lên một cách hỗn độn, là những kiến trúc nặng phần thiết kế của từng tòa nhà, từng cơ sở không theo một trật tự nhất định, chỉ chủ ý về tiểu tiết mà không theo một quy hoạch cho trình tự toàn cảnh .
như hoa dại
đứng ven đường
chứng kiến
cảnh bể dâu
trải bao năm
thanh sắc một màu
người Đà Lạt
đầu đã bạc - Duy Việt
Đà Lạt"Người đã từng ở Đà Lạt thì bây giờ trở về không còn thấy Đà Lạt đẹp như ngày xưa nữa.
Cảnh đã khác
Người đã khác
Sương nhàn nhạt
Ngày ngột ngạt
Núi đồi khạc
Đường phố tạc
Hoa và rác
Đà Lạt nát
Người tạp nhạp
Về ngơ ngác
Đà Lạt …- Lê Thánh Thư
Chưa hết phố đã hết đồi" Nếu chức năng chủ yếu của Đà Lạt là một thành phố du lịch – nghỉ dưỡng, thì điều đầu tiên cần phải bảo tồn, nâng cấp chính là môi trường thiên nhiên và các thắng cảnh. Trong vài thập niên qua, Đà Lạt sở dĩ còn hấp dẫn được du khách là nhờ đã "ăn bám” vào thanh danh của ngày xưa, nhờ vào những hình tượng mà các văn nghệ sĩ lớn của Việt Nam đã ghi lại trong các tác phẩm của mình. Nếu vẻ đẹp thơ mộng của Đà Lạt bị hủy hoại để thay vào đó là những khối bê-tông chồng chất trong các thung lũng hay trên các ngọn đồi, nếu du khách đến đây để nhìn thấy hồ Than Thở chỉ còn như một cái "ao nuôi vịt”, thác Cam Ly trở thành nơi chứa nước thải thì liệu các hình tượng văn học nghệ thuật "vang bóng một thời” ấy có cứu vãn nổi cái tiếng thơm của Đà Lạt hay chỉ đem lại cho khách phương xa cái cảm giác bị lừa dối và sự thất vọng khi nhìn thấy một thực tế hoàn toàn khác xa với truyền thuyết? "- (Mai Thái Lĩnh)
Đâu tóc thông và mắt sương ký ức
Hương dậy thì chôn dưới móng bê tông?
Đành xẻ núi mà đi
Nhói đau trầm tích đỏ
Hết thông có còn cỏ
Hẹn khe kè, lẩy đá tìm xanh ?
Đừng bắt anh yêu em bằng hình bóng hôm qua
Mảng ngói nâu, bức tường đen cuối ngõ
Ô má hồng
Đừng khóc đám ma thông - Trương Thái Du
Đà Lạt mất đi những yếu tố quan trọng, những đặc tính chủ yếu để tạo nên cái đẹp, cái thơ, cái ý, cái hồn đã từng một thời được ca tụng. Sắc màu đặc biệt của Đà Lạt đã được tạo nên do sự kết hợp hài hòa giữa yếu tố thiên nhiên (địa hình, phong cảnh, khí hậu …) và yếu tố nhân tạo (bố trí, sắp đặt những công trình kiến trúc), đã dần dần bị thoái hóa, mai một; Hay có thể nói khác đi là ở Đà Lạt ngày nay, rặt những thô kệch do bàn tay con người, thể hiện sự ăn xổi ở thì dã xâm lấn một cách bạo ngược, chi phối hoàn toàn thiên nhiên qua những cách thức lấn át, áp đặt, hủy hoại và tàn phá.
Đà Lạt lúc nào đó
gần như sương quanh nhà
Đà Lạt lúc nào đó
xa như ai xa ta- Đoàn Thạch Biền