Thơ Việt Trang
HOÀI NIỆM MẸ
Lòng còn mãi vọng tiếng à ơi
Của mẹ ru con khản cả lời
Năm tháng ngây thơ con chẳng biết
Nắng mưa tần tảo mẹ không lời
Ngọn đèn hiu hắt chìm theo gió
Chiếc lá vàng khô rụng giữa đời
Úp mặt vào tay con đẫm lệ
Xót xa thương mẹ vắng môi cười
Khó nguôi thương nhớ lệ châu tràn
Áo hiếu bông hồng cũng rã tan
Lặng lẽ mẹ đi về cõi tịnh
Bồi hồi con ở lại trần gian
Buồn vui bên mẹ bao khuây khỏa
Ấm lạnh cùng con những chứa chan
Thao thức đêm buồn vầng nguyệt xế
Trời xa thanh tịnh bóng mây vàng.
HOÀI PHỤ
Cậu đi rồi mất cậu ngàn năm
Một nửa đất trời bỗng tối tăm
Vân thọ quan hoài sầu khó cạn
Hồng trần mộng đoạn lệ khôn cầm
Ngày đêm trông nhớ chưa đoàn tụ
Mưa gió đau buồn vội cách ngăn
Phụ tử tình thâm đành vĩnh biệt
Mình con thương cậu mãi trong tâm
HOÀI PHỤ MẪU
Hoài phụ lòng con ngấm lệ thương
Buồn ghi trong dạ có ai tường
Nếp đời thanh bạch gương từ tốn
Cuộc sống nho phong tiếng nhẹ nhàng
Bạn hữu kết giao vui tứ hãi
Gia đình cư xử đẹp tam cang
Một vòng nhân thế đi gần trọn
Bóng hạc bay về cõi viễn phương
Bỗng dưng như gió tạt mưa trào
Nhớ mẹ lòng con nặng xiết bao
Đỉnh Thái mây xa bao lệ đẫm
Nhà Huyên sương phủ lắm niềm đau
Nhìn con say ngủ trong nôi ấm
Tội mẹ ru hời khản tiếng rao
Chín tháng mười ngày ơn dưỡng dục
Ngậm ngùi thương tiếc động trời cao.