Cổ Tích * Trần Vấn Lệ

30 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 40484)

Cổ Tích

 

Hôm nay ngày buồn nhất của những người tha hương, anh thật không dễ thương, chúc em vui Thứ Bảy!

 

Quả thật anh cũng ngại nếu nhắc em ngày buồn. Cái gì qua, qua luôn / như sông không chảy ngược!

 

Cái gì mất, đã mất. Cái gì còn, còn chi? Hai bàn chân gót chì, hai bàn tay thô kệch.

 

Có người nói mất hết / rồi than vắn thở dài. Có người buồn bật cười: “Đời Vô Thường, Thôi Kệ”.

 

Thời gian, chuyện thường lệ, mỗi năm có bốn mùa. Nhân gian thì được – thua, còn chỉ còn tiếc nuối.

 

Hôm nay là ngày cuối / của Tháng Tư…bao giờ. Anh vẫn như đang mơ / mặt trời mọc đừng lặn.

 

Em là người thương lắm, anh chúc cho em vui. Thứ Bảy nhìn mây trôi, anh hứng chuông từng giọt.

 

Nước mắt nghe thật ngọt khi chảy xuống tới môi. Câu anh nói lỡ lời, em cười đi cô bé!

 

Có nhiều điều đáng lẽ, nếu không thể lặng thinh, chỉ nên nói…một mình. Không thì qua chuyện khác…

 

Em nghe kìa, tiếng nhạc:

 

Đám cưới Thái Tử Anh, đi giữa hàng cây xanh. Một thế giới thanh bình tưởng như trong cổ tích!

 kate___will3-large-content


Trần Vấn Lệ

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn