TỪ PHỐ NHỎ
Mình lại đếm thời gian xa nhau
Bằng những lúc tình cờ mưa nắng
Nên khoảng cách dù chưa bao lâu
Em vẫn ngỡ như là xa lắm
Này anh, có bao giờ thấy buồn
Chỉ vì chút mưa qua rất nhẹ
Lòng bỗng như chợt thấy bâng khuâng
Như những ngày có nhau cũng thế
Mình xa nhau bao nhiêu nắng mưa
Cho nỗi nhớ đã thành gần gũi
Quãng đường dài xa như cơn mơ
Với những dấu sáng chiều chờ đợi
Những tờ thư từ em gửi đi
Bắt đầu với tên thành phố nhỏ
(Thành phố hiền như những hạt sương
Theo hơi mưa giữa mùa che phủ)
Anh có bao giờ nghe nhớ nhung
Khi nghĩ về nơi em đang ở
Có tiếng suối ngập ngừng qua hiên
Có khu vườn bốn mùa hoa lá
Những ngày ngồi nghe mưa tháng bảy
Đếm mùa hè qua đi từng hôm
Em lại nhớ khung trời nơi ấy
Những yêu thương và những giận hờn...
17.7.1982
Như Luân
QUA NGÕ HOÀNG HOA
Em về nắng đẫm hài thêu
Hoa kim liên đỏ hắt hiu lối vào
Tóc huyền, em có xanh xao
Áo em còn có giữ màu như xưa
Rưng rưng từng cánh thu mưa
Trời Lâm Viên có bao giờ tương tư?
Nẻo xưa bước nhỏ mịt mù
Chờ em nỗi nhớ chừng như ngỡ ngàng
Đầu sân hoa cúc nở vàng
Nhòa trong màu nắng muôn vàn thiết tha
Có ai qua ngõ hoàng hoa
Thì thầm suối nhỏ bên nhà gọi tên
Lá thu rụng xuống chân thềm
Nghe chăng tiếng gió lùa trên mái đầu
Từng chiều thương nhớ ngày sau
Ai về lối cũ qua cầu mờ sương?...
25.9.1973
Như Luân