Truyện 100 từ * Phạm Mai Hương

17 Tháng Chín 201412:00 SA(Xem: 8212)

Truyện 100 từ

hoa_sung-large-content

 












1*Bố nghiện thuốc lá. Mẹ khuyên mãi mà không bỏ được. Một sáng, con đi học, nghe cô nói chuyện tác hại của thuốc lá. Về nhà, con xin bố vỏ thuốc không, tự tay vê giấy thành điếu thuốc, trên mỗi điếu, con viết:

 “ Bố ơi! Đừng hút thuốc để sống mãi với con.”

 Con xếp đủ hai mươi điếu vào vỏ thuốc, gói cẩn thận, mừng sinh nhật bố. Bố nhận quà, suy nghĩ, từ đó bỏ hẳn (Tặng cô Trang)

 

2* Ngày trước, nhà nghèo, muốn thăm bạn bè, ba phải chờ con rãnh rỗi nhờ đèo đi, con bận làm ăn không thời gian, xót xa nhìn cha lủi thủi một mình. Nay khá giả, con mua biếu ba chiếc xe đạp chạy bằng điện để ba tự do, tự tại làm theo ý mình nhưng con lại ngậm ngùi thấy cha ngồi buồn bên cạnh chiếc xe bởi bạn bè như lá vàng rụng còn mấy ai để ba tới thăm ( Thương nhớ ba) 

 

3* Huy mới bốn tuổi, học lớp chồi. Mỗi sáng mẹ thường đưa em đến trường mẫu giáo. Bố là thợ xây dựng, bố ít khi đưa em đi học vì sáng bố đi làm áo quần công nhân lem luốc, bố không muốn bạn con thấy bố lam lũ, nhưng em không màng điều đó. Huy thích bố đưa đi học hơn vì bố vừa đi vừa kể đủ thứ chuyện. Một hôm mẹ dặn bố mai đưa Huy đi học, em khoe với cô giáo:

-Ngày mai, con giới thiệu bố con với cô.

 Hôm sau, đưa con đi học, bố chỉ đến cổng rồi quay về, Huy vào đến lớp thỏ thẻ với cô giáo:

-Cô ơi! Người đưa con đi học lúc nãy không phải là chú xe thồ đâu mà là bố con đó.

(tặng Long Huy)

 

* Con trên 50 tuổi, con cái đã lớn, sắp có sui gia. Mẹ gần tuổi tám mươi, tuy mạnh khoẻ so với người cùng tuổi nhưng con cái thường nghĩ chắc mình không còn phải nhờ cậy đến mẹ. Lúc gặp chuyện buồn phiền, con tìm đến mẹ kể lể mọi chuyện, mẹ không trách mắng, chỉ lắng nghe cho con vơi nỗi lòng, bởi lẽ lúc nào con cũng chỉ là con. 

 

5*-Khi cháu về Việt Nam, cháu đóng quần áo cũ với bánh kẹo, có hai đứa bạn cháu tới chơi, một đứa bảo:

 -Sao nhà mày lại đóng những thứ này về V.N ?

 Cháu đáp:

 -Nhà tao bên đó chỉ xin chừng như vầy.

 Nó bảo:

 -Vậy là gia đình mày may mắn, gia đình tao khi nào về V.N cũng chỉ mang tiền, bên đó chỉ cần tiền, mọi thứ khác về V.N mua, không thiếu thứ gì.

 Đứa bạn khác nói:

 -Nhà tao thì không, họ xin quá, bố mẹ tao không cho và cũng không về V.N nữa.

 

6* Bố mẹ ở quê, cho ba anh em lên phố học, cô gái thật hạnh phúc bởi ông anh chững chạc, cậu em ngây thơ, ai cũng yêu cô cả, ngay cả việc bếp núc không ai để cô làm một mình. Trường cô học khá xa, buổi trưa cô về đến nhà, cậu em đã nấu xong cơm canh. Cô ăn vội vàng rồi đi học tiếp còn cậu em chờ anh cả về cùng ăn.

 Tiếng cho con học đại học nhưng gia đình cô nghèo lắm. Đất miền Trung cằn cỗi sỏi đá, bố mẹ ăn muối dành cơm cho con. Ngày đầu tháng, thức ăn đầy đặn, đôi lúc cả ba anh em cùng ngồi ăn. Những ngày cuối tháng, hai anh em trai ăn trước chừa phần cho cô, thức ăn tuy ít ỏi nhưng được cái nồi cơm lúc nào cũng đầy.

 Một sáng,thầy giáo đau, cô về sớm. Cậu em lúi húi trong bếp, thấy chị, cậu em lúng túng, cô với chiếc đũa cả để xới cơm. Mở nắp nồi, cô sững sờ: cơm trong nồi không bao nhiêu nhưng gạo dính đến tận miệng nồi. Nước mắt cô lưng tròng, nghe cậu em giải thích:

-Anh cả sợ chị thấy cơm ít không dám ăn nhiều. Anh bày em khi nào cơm sôi sắp cạn thì nghiêng nồi, lăn tròn cho cơm dính lên trên để chị tưởng nhiều mà ăn. Em với anh là con trai chịu đói được chứ chị mà ốm yếu, về nhà ba mẹ lo.

 ( tặng Phạm Thị Loan)

Phạm Mai Hương

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn