Thơ
Cao Thu Cúc
Người Ở Đâu?
Người ở đâu?
Chỉ là một hạt bụi bay trong không gian
Hay là một giọt nước đầu nguồn
của sông Hồng sông Đuống
Hay chỉ là hạt cát bám trên cây chông
cắm ở dòng sông Bặch Đằng
Hay chỉ là một âm sắc lao xao
trong vang động tiếng chim Hồng vỗ cánh
Và cả dãy Trường Sơn đồng vọng
Người ở
đâu?
Chỉ
là một giải mây bay lơ lửng trên đỉnh đèo Hải Vân
Nghe nỉ non tâm sự công chúa Huyền
Trân
Vượt
ngàn dặm ra đi vì nợ nước non
Hay
chỉ là một viên đá cuội
Ẩn mình dưới chân núi Vọng Phu
Ngắm nhìn sông Tiền sông
Hậu rực màu phù sa
Hay theo quanh co sông Vàm Cỏ hiền hòa
Hát những bài đồng dao bên cây đa chú cuội
Người ở đâu?
Giữa hai bờ sông Hiền Lương bên bồi bên lở
Hay có lúc thích làm chiếc bóng núp sau
lưng mẹ
Đem từng nắm
cơm cứu kẻ gục chết trên đường
Giữa những ngày khốc liệt
Một chín bốn lăm
Người ở đâu giữa hai nhịp cầu chết
trận của sông Bến Hải
Ở đâu khi sông núi đã không còn vĩnh
cửu?
Nước đã đổi màu
Đất đã biến dạng
Không còn người ném đá vào Trụ Đồng
Và
ngôn từ - Linh Hồn của Dân Tộc - đã mục ruỗng
Đã
dẫy chết
Đã
bị đóng đinh
Trước khi được thốt thành lời
Vẫn ở đó
Nơi có ít người nhìn thấy
Nơi
không có quyền lực
Không
có ánh hào quang
Một chỗ đứng không có chỗ đứng
Chỗ đứng của một người
bình thường
Hèn mọn
Tôi kêu lên một cách yếu ớt
Đầy
tuyệt vọng
Tôi ở đây! Ở đây!
Hãy cứu tôi!